Đôi lúc ngồi một mình vẩn vơ nghĩ về cuộc sống mình ko biết mình sẽ làm gì nũa và mình cũng ko biết ngày mai mình ra sao.mỗi khi nghĩ về tương lai mình lại sợ,sợ mình sẽ ko thi đỗ đại học Dược.và những lúc như thế mình đề sợ sợ lắm bạn ơi!!! đôi lúc mình lại dừng suy nghĩ để cho mình thấy tự tin hơn và đôi lúc mình muốn kéo niềm vui về với mình nhưng nỗi buồn lại bao phủ nơi đây và có lẽ mình hiểu cuộc sống là như vậy và câu nói để xua tan băng giá của sự buồn bã là"CHẤP NHẬN CUỘC SỐNG"
"Có lẽ nếu ai đó cảm thấy mình thật thần kinh thì cũng không sao bởi mình biết họ cũng ko hơn gì mình".Bạn hiểu câu nói ấy nghĩ là gì ko?ý câu ấy đã làm cho mình vui hơn một chút khi nghe người khác nói không tốt về mình...
và một điều quan trọng là nếu người khác nói ko tốt về bạn mà bạn lại đi nói ko tốt về họ thì mình còn ko chẳng một góc nhỏ của họ.Thời gian là liều thuốc làm niềm vui đến và nỗi buồn qua nhưng thời gian cũng làm cho chúng ta phải cố gắng cố gắng hết mình.Rồi một ngày nào đó chúng ta sẽ như những cơn gió ngoài khi,như những ngọn cỏ xanh non,như những tiếng chim hót thánh thót và như những dòng nước chảy về cuối nguồn.lúc đó ta sẽ ko còn gì nũa chúng ta sẽ ko còn nỗi buồn mà chỉ có niềm vui.chính vì vậy bạn ạ bạn nên học cách đối mặt hãy học cách chấp nhận và học cách cống hiến nhé bởi bạnphair biết chắc là cuối cùng mình cũng có niềm vui và niềm vui ấy là trong chính tâm hồn trong sáng của mình.Khi viết xong bài này thì mình nghĩ là mình cần phải sợ sợ những sự thật phũ phàng có lẽ điều này sẽ cho mình cố gắng hơn nữa cố gắng để cống hiến cho xã hội tươi đẹp này.
HÃY NHỚ BẠN NHÉ"BẠN CÓ THỂ VUI NGAY KHI NỖI BUỒN CHE LẤP CUỘC SỐNG_HÃY SUY NGHĨ VUI THÌ ĐÓ LÀ NIỀM VUI"_và mình muốn nói là có người nói"bây giờ hoặc ko bao giờ" nên mình sẽ ko nên oli vài hôm đâu...hihihi